- Phim của đạo diễn cải lương Lưu Trọng Ninh thường quy tụ nhiều diễn viên cải lương tay ngang, lần đầu bén duyên diễn xuất nên nhiều người vướng tin đồn cặp kè đạo diễn để có vai, chị nghĩ sao về điều đó?
- Tôi không phải là người trong nghề nên không hề biết đến tin đồn đó. Sau khi quay phim xong, tôi mới gặp gỡ nhiều người trong nghề và mới nghe mọi người nói. Trước đó thì tôi không rõ nhưng tôi đảm bảo không có chuyện ấy ở đoàn phim Thương nhớ ở ai vì thời gian đó, anh Lưu Trọng Ninh bị bệnh tim nên sức khỏe rất yếu. Lúc nào cũng có người túc trực để lo chuyện ăn uống, thuốc men, tập luyện, châm cứu cho anh ấy. Nhiều lần anh ấy đang quay cũng phải tạm nghỉ để uống thuốc, châm cứu mới có thể làm việc tiếp.
- Chị thấy sao nếu bản thân vướng phải những tin đồn tương tự?
- Tôi chưa bao giờ nghe tin đồn như vậy về mình. Nếu có, tôi cũng cảm thấy bình thường thôi vì việc nói là của người ta còn tôi thế nào thì bản thân tôi biết. Việc vai Nhân trong Thương nhớ ở ai đến với tôi như thế nào thì những người trong đoàn cũng đều biết. Tôi không tự tìm đến đạo diễn để xin vai.
Tôi không những không được ưu ái mà trong quá trình làm phim, tôi nhiều lúc cảm thấy mình bị đạo diễn kỳ thị. Chắc anh ấy cảm thấy đã đặt nhầm niềm tin nơi tôi, chọn nhầm diễn viên nên nhiều khi phân biệt đối xử với tôi. Sự thật là đạo diễn lúc nào cũng ưu ái Trà My hơn tôi. Vì vậy, tôi cảm thấy rất áp lực.
|
Ngọc Anh - một trong ba nữ diễn viên chính của 'Thương nhớ ở ai'.
|
- Việc bị đạo diễn phân biệt đối xử ảnh hưởng như thế nào đến tâm lý của chị khi đóng vai Nhân?
- Đôi khi tôi cảm thấy thất vọng về mình. Những lúc như thế, tôi tìm và xem lại những bộ phim Việt Nam thời xưa. Tôi đọc nhiều hơn các tác phẩm văn học về thời cải cách ruộng đất cũng như trao đổi với những người trong làng để học cách đi đứng, ăn nói của người nông dân. Tôi nhiều lần nói với phó đạo diễn về quyết tâm cố gắng hơn để chứng tỏ bản thân với đạo diễn. Tôi không muốn bị thua thiệt với mọi người và quan niệm mình không có nghề thì phải cần cù bù thông minh. Dù rất buồn nhưng tôi chưa bao giờ muốn bỏ cuộc. Tôi thuộc tuýp người đã làm là phải làm đến cùng.
Sau khi đoàn phim đóng máy và phim bắt đầu phát sóng, tôi có dịp ngồi lại với đạo diễn Lưu Trọng Ninh. Anh ấy cũng thẳng thắn chia sẻ rằng đáng nhẽ anh ấy phải xin lỗi vì có cảm giác không đúng về tôi trong thời gian quay. Khi về dựng lại, anh Ninh mới thấy điện ảnh rất buồn cười vì có những cái trên trường quay trông không hay nhưng lên phim lại hoàn toàn khác. Có những khoảnh khắc cảm xúc của tôi lóe sáng và giúp nhân vật trở nên tròn trịa hơn. Sau khi xem lại, với con mắt của người làm nghề, đạo diễn thấy rất thích cách diễn và nhân vật của tôi.
|
Lưu Trọng Ninh là một trong hai đạo diễn của 'Thương nhớ ở ai'.
|
- Vai Nhân trong 'Thương nhớ ở ai' đã đến với chị như thế nào?
- Bạn trợ lý của đạo diễn Lưu Trọng Ninh không biết lý do gì đã biết Facebook của tôi. Bạn ấy nhắn tin cho tôi rằng đang tìm diễn viên chính cho phim Bến không chồng và muốn mời tôi thử vai cho phim đó. Khi đó, tôi rất ngạc nhiên và đã hỏi lại: "Tại sao lại mời tôi trong khi tôi không biết gì về diễn xuất?". Bạn ấy cho biết đã theo dõi Facebook, các status của tôi và thấy tôi có gương mặt cũng như nội tâm phù hợp nên mới mời tôi đến gặp đạo diễn.
Ngày tôi đến gặp anh Lưu Trọng Ninh là Trung thu và cũng có một vài diễn ở đó. Mọi người nói chuyện với nhau rất vui vẻ như những người bạn, không hề đề cập gì đến bộ phim. Đến lúc ra về, đạo diễn mới đưa sân khấu kịch bản cho tôi và nói rằng em hãy thử đọc đi rồi ngày mai đến casting. Tôi cũng nói thật luôn là mình không biết diễn. Tôi không tưởng tượng được ra bối cảnh, hành động nên không thể làm được. Đạo diễn lúc đó nhắm cho tôi vai Hơn nên đã hỏi 'Em có biết hát không?' và yêu cầu tôi hát bài Bèo dạt mây trôi. Tôi ngồi hát, cảm nhận được nhân vật và khóc nức nở. Đạo diễn bảo có cảm xúc như thế này thì diễn được nên đồng ý cho tôi đóng vai Hơn.
Đọc kỹ kịch bản, tôi thấy thích vai Nhân hơn nên đã chủ động đề xuất với đạo diễn cho mình thử. Tôi được nhận vai sau khi casting thành công. Tuy nhiên, trước khi phim bấm máy một ngày, đạo diễn dẫn thêm 2 người nữa đến, casting lại toàn bộ vai diễn và tôi mất vai Nhân. Tôi đã tranh đấu để giành lại vai đó nhưng đạo diễn không đồng ý và cho tôi vai Thị Màu. Ngày hôm sau, tôi cảm thấy tủi thân trong khi đoàn đi quay nên đã về khách sạn ngủ. Tôi đang ngủ thì một bạn trong đoàn chạy về báo rằng đạo diễn gọi và mọi người đang tìm tôi. Khi chạy ra bối cảnh, tôi mới biết đạo diễn sau khi suy đi tính lại mới thấy vai Nhân hợp với tôi nhất. Đối với tôi, vai Nhân trong Thương nhớ ở ai chính là duyên số, vai diễn sinh ra để dành cho mình.
|
Ngọc Anh vào vai Nhân - đóng cặp với Lâm Vissay trong 'Thương nhớ ở ai'.
|
- Chị nghĩ thế nào khi đọc những bình luận cho rằng chị diễn đơ, thiếu tự nhiên trong 'Thương nhớ ở ai'?
- Tôi đã đọc những nhận xét đó và phải thừa nhận rằng có những phân đoạn như vậy thật. Khoảng 5-6 ngày đầu tiên khi vào phim, tôi chưa thực sự hóa thân được vào nhân vật. Khi xem lại, đạo diễn và quay phim đều công nhận có những đoạn tôi bị đơ nhưng về tổng thể, tôi vẫn làm tốt những phân đoạn cốt lõi. Tôi cũng cảm thấy mình làm tốt.
Tôi không thấy tiếc vì thời điểm ấy, tôi chỉ có thể làm được đến thế chứ không thể làm hơn được nữa. Sau khi phim phát sóng được nhiều tập, nhiều khán giả đã đồng cảm với nhân vật và cách diễn của tôi. Tôi nghĩ vậy là ổn rồi. Kể cả tôi có diễn hay đến mấy thì vẫn sẽ có một bộ phận khán giả không thích.
- Chị gặp khó khăn nhất trong cảnh nào của 'Thương nhớ ở ai'?
- Đó là cảnh nóng với anh Vạn (Lâm Vissay). Thực ra kịch bản ban đầu không có cảnh nóng đến thế vì trong phiên bản điện ảnh, cảnh đó Nhân với Vạn ôm nhau và có kẻng thì Vạn đã chạy đi rồi. Tuy nhiên, đến ngày quay thực tế, đạo diễn muốn cho cô Nhân có cá tính mạnh mẽ hơn, ít nhất một lần trong đời có thể bứt phá để tìm được tình yêu của mình. Anh Lưu Trọng Ninh quyết định đó là cảnh nóng và tôi phải cởi áo. Khi ấy, tôi thực sự rất hoang mang.
Anh Lâm Vissay đã động viên tôi rất nhiều. Anh ấy xin lỗi tôi trước, xin phép được vuốt ve từ cổ xuống bờ vai và nói: "Nếu anh có làm gì thì cũng đừng nghĩ gì nhé. Nếu phải cởi ra, anh sẽ che ống kính cho em để không bị lộ nên em cứ thoải mái mà diễn". Nghe thấy vậy, tôi mới yên tâm hơn phần nào.
Cảnh nóng của Ngọc Anh và Lâm Vissay trong 'Thương nhớ ở ai'
Quay phim bấm máy thử mấy lần tôi đều không diễn được. Tôi không dám cởi áo. Vì vậy anh Ninh hô tất cả mọi người phải đi ra, chỉ có đạo diễn và quay phim ở lại. Tôi xin đạo diễn cho làm thật luôn. Không biết là may hay không may khi thời tiết hôm đó chỉ có 9-10 độ và trước khi quay cảnh nóng, tôi và anh Lâm Vissay đã phải đứng hơn 1 tiếng đồng hồ dưới trời mưa. Khi bắt đầu bấm máy, tôi cởi áo ra và run rẩy vì lạnh. Anh Lâm Vissay từ sau tiến tới, giúp tôi cảm nhận được hơi ấm và dễ dàng thả trôi cảm xúc để hoàn thành vai diễn. Cảnh đó chúng tôi chỉ làm một đúp là ăn ngay. Sau khi xem lại, nó trở thành cảnh ôm hôn rất thắm thiết nên mọi người trong đoàn cứ trêu tôi và anh Lâm Vissay mãi.
- Bạn diễn Lâm Vissay tạo cảm xúc cho chị như thế nào khi vào vai?
- Tôi phải cảm ơn anh Lâm Vissay vì đã hỗ trợ tôi rất nhiều trong phim. Ngay khi tôi bị mất vai Nhân, anh Lâm chính là người đầu tiên đứng lên đề xuất giữ lại vai cho tôi. Anh ấy phản đối quyết định của đạo diễn vì cho rằng tôi phù hợp với vai diễn này hơn. Khi tôi được giữ lại, anh ấy cũng hỗ trợ hết mình để tôi hoàn thành vai diễn. Trước mỗi cảnh quay, chúng tôi đều trao đổi, bàn tính kỹ với nhau. Anh Lâm Vissay không sõi tiếng Việt nên tôi giảng giải giúp cho anh ấy lời thoại có nghĩa là gì. Trong khi đó, anh ấy hướng dẫn tôi cách phối hợp để có kết quả tốt nhất.
- Việc Lâm Vissay không sõi tiếng Việt ảnh hưởng thế nào đến cảm xúc của chị khi diễn?
- Giọng anh Lâm Vissay lơ lớ và đôi khi anh ấy nói không liền câu nên nghe rất buồn cười. Dù đã chuẩn bị tâm lý sẵn rồi nhưng rất nhiều lần tôi và cả đoàn vẫn phải bật cười. Có khi anh ấy nói thoại xong thì mặt đơ ra luôn vì không hiểu mình đã nói gì mà mọi người lại cười. Anh Lâm buồn cười và đáng yêu lắm (cười).
Nguồn: ngoisao.net